Em yêu mùa Đông. Đấy là em tự
bảo thế...Và hình như có một thời đã là như thế!
Em thích cảm giác được nắm tay ai đó đi dưới hàng cây trụi lá, gió Đông bắc thổi tung tóc em, làn môi lập cập vì rét, nhưng lại thấy lòng thật ấm ...khi bàn tay ai nắm chặt đôi tay nhỏ bé của mình.
Đã một thời, em yêu mùa Đông, rất yêu...
Ngày ấy đã xa rồi....
Cho đến khi em đọc được những dòng này:
Em thích cảm giác được nắm tay ai đó đi dưới hàng cây trụi lá, gió Đông bắc thổi tung tóc em, làn môi lập cập vì rét, nhưng lại thấy lòng thật ấm ...khi bàn tay ai nắm chặt đôi tay nhỏ bé của mình.
Đã một thời, em yêu mùa Đông, rất yêu...
Ngày ấy đã xa rồi....
Cho đến khi em đọc được những dòng này:
" Một giây trước đây, cũng đã là ký ức.
Kí ức mơn man nhẹ trên tay, êm và mềm, thế mà khi cọ nhẹ vào tim lại làm tim bật khóc. Em tìm kí ức trong ngày mùa Đông, Đông vẫn nắng, vẫn gió, vẫn xanh những tán lá bàng, vẫn chen lẫn những vạt hoa trắng. Đông vẫn thế, vẫn sắc lẻm cứa vào lòng kí ức hoang hoải .
Em trôi trong lòng mùa Đông, im lìm nghe tim run khẽ, nghe tim trôi về những khoảnh khắc bên anh, trôi về anh, em tim dịu dàng, em tìm bình yên, để không bật khóc trong những vạt nắng hanh hao..
Em trôi trong lòng mùa Đông, nghe hương hoa bàng lẩn khuất trong gió, hoa bàng nhẹ lắm, trong lắm mà vẫn đau khi chạm vào. Hoa bàng được gió nâng niu, còn em, sao vẫn chơi vơi ...?
Em trôi trong lòng mùa Đông, những ngón tay lạnh buốt mà vẫn gắng gượng để hồng, sắc hồng sót lại gọi nắng Đông - dù nhạt - vẫn là nắng.
Em trôi trong lòng mùa Đông, trải lòng như nắng vỡ trên vạt núi thẳng đứng, nghiêng 1 gánh buồn trôi tuột cả hư không.
Em trôi trong lòng mùa Đông, tìm thấy sau những vạt nắng thản nhiên mà nắng, những chiếc lá thản nhiên mà xanh, sau nụ cười thản nhiên mà tươi, sau trái tim thản nhiên an lành là một vết xước...
Em trôi trong lòng mùa Đông, tìm những ấm áp để ru lòng thôi đừng khóc, nước mắt tràn khỏi mi lỡ đâu lại hóa băng, em không muốn có thêm điều gì vụn vỡ...
Em trôi trong lòng mùa Đông, tự hỏi có bao giờ sẽ đánh đổi Đông miền Trung, tìm một mùa đích thực là Đông trong lòng phố Hà Nội, không, em chẳng bao giờ làm thế, đơn giản vì thứ gì đang có, em sẽ yêu bằng cả tâm hồn mình, cũng như em yêu anh, cớ sao lại không yêu em như thế?
Em trôi trong anh, tìm lại em của một thoáng chưa hẳn là xa, nhưng mông lung, mờ nhạt để tự vẽ lại chính mình. Những màu sắc cố tô vẽ thì lại càng vô hồn, chỉ có anh là vẫn âm ỉ bừng rạng,..em nhói buốt...
Em trôi trong lòng mùa Đông, ngón tay mong manh, tâm hồn mong manh, ánh mắt mong manh, tình yêu mong manh mà sao chưa bao giờ dứt...
Em trôi trong lòng mùa Đông...
Em trôi trong anh...
Như là mơ thôi em, khi đôi mắt còn nhìn nhau bằng yêu thương, em nên tỉnh giấc, và đón nắng.
Đừng cố dụi đầu vào gối và chìm trong mơ màng.
Mùa Đông nơi em lạnh băng dù tràn nắng..."
Kí ức mơn man nhẹ trên tay, êm và mềm, thế mà khi cọ nhẹ vào tim lại làm tim bật khóc. Em tìm kí ức trong ngày mùa Đông, Đông vẫn nắng, vẫn gió, vẫn xanh những tán lá bàng, vẫn chen lẫn những vạt hoa trắng. Đông vẫn thế, vẫn sắc lẻm cứa vào lòng kí ức hoang hoải .
Em trôi trong lòng mùa Đông, im lìm nghe tim run khẽ, nghe tim trôi về những khoảnh khắc bên anh, trôi về anh, em tim dịu dàng, em tìm bình yên, để không bật khóc trong những vạt nắng hanh hao..
Em trôi trong lòng mùa Đông, nghe hương hoa bàng lẩn khuất trong gió, hoa bàng nhẹ lắm, trong lắm mà vẫn đau khi chạm vào. Hoa bàng được gió nâng niu, còn em, sao vẫn chơi vơi ...?
Em trôi trong lòng mùa Đông, những ngón tay lạnh buốt mà vẫn gắng gượng để hồng, sắc hồng sót lại gọi nắng Đông - dù nhạt - vẫn là nắng.
Em trôi trong lòng mùa Đông, trải lòng như nắng vỡ trên vạt núi thẳng đứng, nghiêng 1 gánh buồn trôi tuột cả hư không.
Em trôi trong lòng mùa Đông, tìm thấy sau những vạt nắng thản nhiên mà nắng, những chiếc lá thản nhiên mà xanh, sau nụ cười thản nhiên mà tươi, sau trái tim thản nhiên an lành là một vết xước...
Em trôi trong lòng mùa Đông, tìm những ấm áp để ru lòng thôi đừng khóc, nước mắt tràn khỏi mi lỡ đâu lại hóa băng, em không muốn có thêm điều gì vụn vỡ...
Em trôi trong lòng mùa Đông, tự hỏi có bao giờ sẽ đánh đổi Đông miền Trung, tìm một mùa đích thực là Đông trong lòng phố Hà Nội, không, em chẳng bao giờ làm thế, đơn giản vì thứ gì đang có, em sẽ yêu bằng cả tâm hồn mình, cũng như em yêu anh, cớ sao lại không yêu em như thế?
Em trôi trong anh, tìm lại em của một thoáng chưa hẳn là xa, nhưng mông lung, mờ nhạt để tự vẽ lại chính mình. Những màu sắc cố tô vẽ thì lại càng vô hồn, chỉ có anh là vẫn âm ỉ bừng rạng,..em nhói buốt...
Em trôi trong lòng mùa Đông, ngón tay mong manh, tâm hồn mong manh, ánh mắt mong manh, tình yêu mong manh mà sao chưa bao giờ dứt...
Em trôi trong lòng mùa Đông...
Em trôi trong anh...
Như là mơ thôi em, khi đôi mắt còn nhìn nhau bằng yêu thương, em nên tỉnh giấc, và đón nắng.
Đừng cố dụi đầu vào gối và chìm trong mơ màng.
Mùa Đông nơi em lạnh băng dù tràn nắng..."
Hoa Bồ Công Anh - hoaboconganh_baytronggio
Em hiểu, mùa Đông chỉ ấm áp với những ai đang sống
trong tình yêu!
Còn thực tế, Đông vẫn buồn, vẫn lạnh, vẫn cô đơn ...Với em, mùa Đông chưa bao giờ dài và lạnh như bây giờ....
MECGHI
Em biết không, chị chưa bao giờ làm nhiều thơ về mùa Đông như năm nay, em ạ!
Trả lờiXóaChắc hẳn mùa đông năm nay đặc biệt, phải không chị? Chị nhớ giữ ấm nhé!
XóaMột mùa đông ấm áp thật. Biển cũng muốn trôi theo cảm xúc mùa đông này.
Trả lờiXóaTrôi đi,và sẽ ra đại đương bao la...
XóaTự tình mùa đông ni có phải là tự sự của tác giả ko hè? hehe
Trả lờiXóaThế theo nhà báo thì sao nhỉ ?
XóaEm trôi trong lòng mùa Đông, ngón tay mong manh, tâm hồn mong manh, ánh mắt mong manh, tình yêu mong manh
Trả lờiXóaMột bài viết quá nhiều cảm xúc. tối vui nhé
Mec thường viết theo cảm xúc vì khi đó không có cách gì hơn là để nó trôi theo câu chữ...
XóaNhững đêm đông, em thích nhất được bình yên ngồi đọc những dòng xúc cảm như thế này,rồi như thể, biết mình cũng trôi đi, trôi đi vào một miền nào đó em đã từng, hay đang muốn trôi đi...
Trả lờiXóaĐêm rất lạnh, nhưng nhắc lòng mình ấm chị nhé!
Lòng thì lúc nào cũng ấm, bé con à!
XóaVào đây thấy lãng mạn quá! Cảm ơn bạn nha!
Trả lờiXóaCảm ơn anh đã ghé thăm. Mùa đông ấm áp anh nha!
XóaBài viết ngập tràn cảm xúc.Trữ tình pha chút lãng mạn.Xót xa mà nhung nhớ kiếm tìm...
Trả lờiXóaĐêm đông ấm áp nghe em!
Em cảm ơn anh nhé! Tối mùa đông ấm áp anh nha!
XóaMùa đông lạnh ngủ ngon nhé !
Trả lờiXóaHi hi
Xóamùa đông sẽ đi xa và em cũng di xa chỉ con mình anh ngồi hát cùng dòng sông !
XóaMình thích câu này:
Trả lờiXóa"Em hiểu, mùa Đông chỉ ấm áp với những ai đang sống trong tình yêu!
Còn thực tế, Đông vẫn buồn, vẫn lạnh, vẫn cô đơn ..."
Đó là triết lí được rút ra từ trải nghiệm của chính mình mà
XóaCó một thời Em yêu mùa đông
Trả lờiXóaDù trên cây cành trơ trụi lá
Dù gió đông thổi về buốt giá
Em thấy ấm ...vì anh đang nắm tay em ...
.
Chúc Mecghi yêu mãi mùa đông
Mecghi vẫn yêu mùa đông dù biết là nó lạnh giá...
XóaMuà đông lạnh giá lắm, kể cả tấm lòng. Mecghi ơi
Trả lờiXóaTìm người ủ ấm thôi anh ui!
XóaTối ấm áp Mec nhé!
Trả lờiXóaLạnh lắm Biển ui!
XóaCuối tuần vui nhé Mecghi ơi...
Trả lờiXóaCảm ơn người nhà quê thật nhiều. Chúc người nhà quê luôn vui!
XóaMùa đông vẫn nồng nàn khi em trôi trong mắt anh!
Trả lờiXóaChị gái thật hiểu em...
XóaVà giờ E cũng đang iu mùa đông C ạ ! Mùa đông có những vòng tay ấm
Trả lờiXóaLuôn ấm áp em nhé!
Xóa“mùa đông đến, em vẫn cười, em ước mình là bông tuyết ngoài trời, để được bay mãi lên thiên đường, một thiên đường tuyết rơi…”
Trả lờiXóaTưởng tượng Vịt như thế, thật xinh!@
XóaChi chúc em tuy song giua Mua Dông nhung se am áp voi nhung thuong yêu nhu song giua Mùa Xuân nhé!
Trả lờiXóaEm cảm ơn chị nhé! Chúc chị luôn ấm áp yêu thương
XóaĐông vẫn lạnh, vân giá băng, vẫn buồn..Nhưng chẳng ngăn được những nỗi nhớ và tình yêu với nó đâu, Mec ạ. Sang thăm nàng, chúc nàng luôn ấm áp nha,.
Trả lờiXóaDạo này ta lãng đãng lắm nàng à! Và bận nữa nên không có thời gian để lạnh và buồn!
XóaĐông thật ấp áp chị gái nhé, em sang thưởng thức ké chút màu đông nhà chị nè hy ^^
Trả lờiXóaƯỚC ĐƯỢC Ở SÀI GÒN ĐỂ HƯỞNG CÁI NẮNG ẤM ÁP!
XóaMùa đông chăn ấm, gối êm
Trả lờiXóaCó ly rượu chát còn thêm hơi nồng
Còn đây cảm giác bềnh bồng
Hạt mưa rơi khẽ khoảng không yên bình?
Mùa đông lạnh lắm người à
XóaNhưng chắc vẫn ấm vì ta có người!
Nhà dễ thương ghê, Mecghi hả? Trông em đáng yêu vô cùng..
Trả lờiXóaChị làm Mecghi mũi nở như quả cà chua rồi nè!
XóaHà nội Mùa Đông năm ấy là ký ức như niệm khúc cuối khi chúng mính đến, lưu lại rồi vôi xa nhau- Hà nội no tròn kỷ niệm của ngày trái tim yêu thổn thức.
Trả lờiXóaNgọn gió lạnh cứ tràn về xua ta dần trôi xa Hà nội, xa hàng mấy chục năm rồi...
Thời gian cứ vàng võ bao hi vọng ngày về. Vâng ta đã lăng lẽ trở về mùa thu và cả đêm Đông lạnh lẽo. Nhà ga và sân bay những lần ta về lại, ta lăng lẽ giữa những cơn mưa phùn, em đã thuốc về đâu rồi, ta như cô đơn và quay quắt khi được đặt chân lên chốn yêu thương ngày ấy...
Dòng sông ngày đó cùng con đường đất nhỏ ven đê, tóc gió bay bay cùng hơi ấm nồng nàn, bốc khói, ta nhớ em như nhớ dòng sông cứ lặng lẽ giữa bao mùa đông, tất cả như con thuyền đưa ta về bến bờ xa tít
Chiều nao ở xứ người lảng vãng từng cánh chim bay , ta vuột mất bàn tay không níu kéo được thời gian đề em luôn trong vòng tay xiết chặt che cxha8n1 gió Đông lùa . để làn môi hống em luôn yêu thương và đắm đuối.
Cũng có lần sau 20 năm xa cách khi liên lạc được em cũng đã gọi ta về với mùa Đông, nhưng không thể...Chỉ còn lai mình em và mùa Đông cùng dòng sông kỷ niệm.
Niệm khúc này gửi cho e và Hà nội để đắm chìm trong bài ca, ta gửi cho em chút nắng Sài gòn như tạ lỗi....
Cảm ơn anh đã chia sẻ cảm xúc cùng em. Chúc anh luôn vui và hạnh phúc!
XóaEm...
Trả lờiXóaVuột mất rồi bàn tay, hơi ấm
Vuột mất rồi..
anh đã xa vời
Anh chỉ còn nghe Hà nội
trong thi ca
Em bước ra từ đâu đó
Ta như cánh chim trời phiêu bạt
Để mùa Đông và em
lạnh lẽo khôn cùng
Hà nội ơi!
Xin Cho Đông cứ về chầm chậm
Cho ta gửi nắng cho em
thay những ngọn lửa Hồng
Những câu thơ hay nhói lòng
Xóa